Home Chuyện nàng Hồng Muội – Một lời thề nguyền ngàn năm bi ai

Chuyện nàng Hồng Muội – Một lời thề nguyền ngàn năm bi ai

Chuyện nàng Hồng Muội – Một lời thề nguyền ngàn năm bi ai

Ở một vùng đất đầy dẫy sự tranh đấu, nơi mà mỗi ngày người ta đều phải chứng kiến những cảnh sinh ly tử biệt.

Chiến tranh liên miên

Vợ xa chồng

Con mất cha

Mẹ già khóc trẻ

Là những chuyện rất đỗi bình thường của cuộc sống khắc nghiệt nơi ấy.

Khi người ta tưởng chừng chẳng còn biết đến tình yêu thương là gì, niềm an vui hạnh phúc là gì… bởi sự đau khổ dày vò, chết chóc và bi thương luôn ám ảnh bao trùm khắp nơi. Giữa nơi hỗn loạn bi ai ấy, lại có một mối tình vừa đẹp đẽ, đằm thắm, lại nhuốm màu bi tráng của hoàng hôn lặng lẽ…

………….

Vào khoảng thế kỷ X, triều đình nhà Tống thống nhất Trung Quốc. Họ thường xuyên cho quân xâm lược, chiếm đóng các vùng miền, bộ tộc nhỏ lân cận lãnh thổ của mình, trong số ấy có Miêu Tộc.

Quốc vương Miêu Tộc (còn gọi là tộc H’mông) có nàng công chúa đức độ, tài sắc vẹn toàn, tính tình cương trực.

Từ nhỏ nàng đã theo cha tham gia các chiến trường xông pha trận mạc bảo vệ bờ cõi trước ngoại xâm và thổ phỉ. Nàng được một vị đạo sĩ có đạo hạnh cao thâm điểm Đạo, nhận làm đệ tử đưa về núi tu luyện. Đến lúc trưởng thành, nàng được thầy cho xuất sơn để dùng công phu, đạo hạnh tu luyện của mình cứu giúp Miêu Tộc.

Nàng có nét đẹp kiều diễm, đào hoa phong nhã, tài năng phi thường. Trong sinh hoạt thường ngày, nàng thích mặc y phục đỏ hồng, nên được dân tộc mình gọi bằng những cái tên như Hồng Cơ, Hồng Nương (cơ là công chúa, nương là thiếu nữ có phẩm hạnh tốt, Hồng có nghĩa là màu đỏ tươi thắm). Khi giao tiếp với xung quanh, nàng tự xưng là Hồng Muội thể hiện sự khiêm nhường, hòa đồng nhân ái với mọi người.

Lúc bấy giờ, vị đạo sĩ kia còn có một đệ tử đắc ý khác, là sư huynh của Hồng Muội, cũng là một pháp sư trẻ tuổi uyên thâm Đạo Pháp.

Cả hai người từng có lời thệ ước, nguyện là tri âm tri kỷ bên nhau như chim liền cánh, như cây liền cành chẳng cần danh phận. Thế nên vị pháp sư ấy hồi cung theo nàng cứu giúp bá tánh.

Trong những trận chiến đấu chống chọi với triều đình nhà Tống hùng mạnh, nhờ có tài năng hô phong hoán vũ của hai huynh muội họ, một dân tộc thiểu số có thể trụ vững qua nhiều năm chiến tranh xâm lược đằng đẵng.

Thấy khó thắng nổi một đám người thiểu số nhưng có sự hiện diện của pháp sư cao thâm, quân sư Tống triều quyết định dùng kế độc. Một mặt hỏi cưới nàng công chúa xinh đẹp cho thái tử để làm phương án nghị hòa, không gây chiến nữa. Thực tế lại là một mũi tên trúng hai con nhạn. Vì Hồng Muội nếu phá vỡ lời thệ nguyện của mình thì pháp thuật của nàng sẽ tiêu tan, còn sư huynh nàng vì đau khổ cũng sẽ không thể hành pháp được nữa. Tống Triều bọn họ không cần phải lo lắng khi xâm chiếm dân tộc nhỏ bé này.

Quá mệt mỏi với chiến tranh liên miên, vua Miêu Tộc lại nghe những lời ngon ngọt thuận tai của sứ giả Tống Triều, ông quyết định nhận lời và ép gả con gái mình cho nhà Tống. Cả hai huynh muội Hồng Muội đã tìm đủ mọi cách can ngăn nhà vua, xin ngài đừng gả nàng cho địch thì nhà vua lại cho bắt giam chàng pháp sư kia để uy hiếp Hồng Muội buộc nàng phải cưới kẻ địch. Nàng dùng cái chết của mình uy hiếp phụ vương, nhưng vua Miêu không nghe, ra lệnh nếu nàng chết thì pháp sư đang bị giam giữ kia cũng sẽ chết thê thảm. Trước số phận nghiệt ngã, sống cũng không yên, chết cũng không xong ấy, Hồng Muội quyết tâm dùng hết tất cả pháp lực, tâm huyết của mình đặt một lời nguyền trước trời đất. Nàng nguyện dùng sự tự do của linh hồn mình để đánh đổi cho người mình yêu thương được tự do tự tại không gì ràng buộc.

Lời nguyền vừa phát khởi, giông tố kéo đến bao phủ khắp cả đất trời. Thân thể nàng dần dần tê lạnh… nàng trút hơi thở cuối cùng của mình chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Đồng thời khi ấy trong tử ngục của Miêu tộc, chàng pháp sư trẻ tuổi kia cũng dần tan biến theo làn gió chẳng còn tung tích…

Tự do vĩnh viễn của nàng đổi lấy tự do vĩnh viễn cho chàng, khiến cho hai người chẳng thể nào tái ngộ được nữa.

Là si tình

Là yêu thương vô cùng tận

Là bi thương thống khổ

Cũng điều do một chữ Tình đã hóa thành bi kịch.

Hàng ngàn năm trôi qua…

Cõi U Minh Giới, nơi chỉ có nỗi cô đơn lạnh lẽo, dằn vặt và đau khổ bởi các chơn hồn tội lỗi cư ngụ. Hồng Muội kiều diễm, quyền uy ngày nào lại trở thành một âm linh thống khổ đầy nỗi bi thương ai oán. Nàng chấp nhận sự ràng buộc mất tự do bởi các thế lực vô hình, do lời nguyện năm xưa của nàng đã được chư linh trong Tam Giới chứng giám.

May sao… hữu duyên, nàng được Quỷ Vương Tịnh Lệ nhìn thấy nàng giữa nơi cô tịch u ám. Vị Quỷ Vương ấy đã dẫn duyên cho nàng gặp được ánh sáng của Đạo Pháp, hồi hướng về với Cửu Thiên thông qua thân xác của Hải Đường đồng tử.

Ngày nàng nhập về cầu xin cứu giúp, có vô số âm hồn u uất bám theo để tiếp tục kiềm hãm không cho nàng được tự do. Cảnh tượng thê lương ấy, thật khiến bao người kinh hãi khi nghe thấy những âm thanh thống khổ kêu gào của nàng giữa đêm thanh vắng.

Thời gian trôi qua, hơn ngàn năm cũng là một khoảng dài để chịu đau khổ dày vò vì tấm chân tình của mình dành cho một người. Giờ đây Hồng Muội đã có thể thật sự thong dong tự tại nơi cõi vô hình.

….

Nhân sinh đa tình

Dù nam tử hay nữ nhân cũng đều đổ lụy

Một chữ Tình

Thân bất do kỷ

Khổ!

Lặng lẽ trôi lang thang giữa trầm luân khổ hải

Mãi kiếm tìm một hình bóng tri âm

Duyên duyên nghiệp nghiệp

Bao giờ có thể tái hợp cùng nhau dưới cội đào hoa sắc thắm…?

Những dây duyên tình ái giăng giăng khắp lối

Sợi nào sẽ níu được tay người…

Trăng soi bóng nước

Thân ảnh năm xưa biết có phai nhòa

Như nước mắt thiên không xót thương cho số kiếp đào hoa

Hồng Muội!

Đã ngàn năm khổ lụy vì một lời nguyện với người…

Cuối cùng cũng có thể như đóa sen trôi

Thong dong tự tại giữa trời Thiên Hỷ…

……..

Rồi một ngày kia

Hồng Muội cùng sư huynh của nàng tái ngộ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *